Người đàn ông lớn tuổi ngồi trong bàn ăn đối diện trực tiếp với gia đình tôi khi chúng tôi ăn tối tối thứ Bảy tại Công viên Eat’n ở Belle Vernon.

Thực sự là chúng tôi đã không thấy ông ấy vào. Nhưng chúng tôi đã chú ý khi người phục vụ, Dylan, quỳ một bên gối xuống để nhìn thẳng vào mắt người khách hàng già, để sẵn sàng nhận đặt món.

Người đàn ông xin lỗi vì tai ông không nghe rõ và ông đã quên đặt máy trợ thính ở nhà. Ông ấy nói về việc ông ấy bị mất thính giác trong thời gian tham ra chiến tranh. Ông đã 91 tuổi với nhiều câu chuyện để kể. Dylan kiên nhẫn và rất chăm chú lắng nghe ông ấy kể.

Cuối cùng, người đàn ông xin lỗi vì đã nói quá nhiều. “Bây giờ tôi chỉ có một mình,” Ông nói, “và tôi không thường xuyên có ai đó để nói chuyện.”

Dylan mỉm cười và nói anh ấy rất thích nghe ông nói chuyện. Sau đó, anh ấy giúp ông đặt món, rồi đi vào bếp để chuẩn bị.
Đó là một hình ảnh rất cảm động.

Người phục vụ quỳ một bên gối xuống để nhìn thẳng vào mắt người khách hàng già

Tôi muốn đề nghị trả tiền cho bữa tối của người đàn ông, nhưng trước khi tôi có thể nói với Dylan, một người đàn ông ngồi ở một bàn khác gần đó đã yêu cầu Dylan mang hóa đơn cho anh ta. “Ai đó đã xí phần thanh toán rồi,” Dylan mỉm cười nói với tôi.

Tôi đoán, chúng tôi không phải là những người duy nhất lén nghe cuộc trò chuyện đó.

Sau khi người đàn ông nhận được món ăn, Dylan quay lại nói với vị khách già rằng anh ấy đang nghỉ một chút. Anh ấy hỏi liệu anh ấy có thể ngồi với người đàn ông khi ông ăn không.

Một cảnh tuyệt vời để chứng kiến.

  Người phục vụ hỏi liệu anh ấy có thể ngồi với người đàn ông khi ông ăn không.

Vừa tỉnh giấc được Anh Nguyen Tran inbox cho tôi, cùng lời nhắn: “Đọc bài này sực nhớ đến bạn, người tôi chưa bao giờ quen. A good case study for your course”.

Cảm ơn anh rất nhiều! một trải nghiệm chạm đến trái tim khách hàng 😍